Hôm nay
ngày 06 tháng 01 năm 2013, nhằm ngày 26 tháng chạp âm lịch, tức là chỉ còn 4
ngày nữa thôi, người Việt sẽ tưng bừng đón chào năm mới Quý Tỵ với nhiều ước vọng
về một sự thay đổi lớn cho quê hương, cho đất nước và cho dân tộc: Một nước Việt
Nam thực sự tự do, thực sự dân chủ thực sự tôn trọng quyền con người và một nước
Việt Nam không bị thống trị bởi đảng cộng sản chắc chắn là ước muốn của cả dân
tộc Việt Nam trong năm mới này.
Hôm nay, trong những ngày cuối năm này nhiều người chúng ta đã đón nhận được một tin vui: Luật
Sư LÊ CÔNG ĐỊNH vừa rời khỏi khám Chí Hòa, một nhà tù nhỏ để trở về với gia
đình, với bằng hữu và với hằng chục triệu đồng bào yêu mến và ngưỡng mộ anh. Mọi
người Việt trong và ngoài nước đón nhận tin này với một vui, cảm xúc lớn, bởi
Luật Sư LÊ CÔNG ĐỊNH được trả tự do trước thời hạn mãn án tù nhưng không phải
do bất cứ chính sách nhân đạo nào của đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam, bởi
đã là cộng sản thì không thể có cái gọi là nhân đạo hay nhân tính, mà chắc chắc
là do áp lực của cộng đồng quốc tế và của các tổ chức quốc tế nhân quyền Human
Rights Watch và Amnesty International.
Người
ta
vui mừng vì thấy được rằng cộng sản Việt Nam không còn có thể tác oai
tác quái
như trước đây nữa, nhất là trong thời kỳ cả dân tộc Việt Nam bị nhốt kín
sau bức màn thép, mọi thông tin từ trong nước ít có cơ hội đến với thế
giới bên
ngoài, với cộng đồng quốc tế, và những thông tin từ thế giới bên ngoài
cũng khó
mà đến được với người dân. Đó là lý do tại sao dân chúng Bắc Kỳ suốt
nhiều năm
trường đã u mê ám chướng với niềm tin rằng Hồ Chí Minh là thánh nhân,
chủ nghĩa
Mác Lê Nin là vô địch muôn năm, đảng cộng sản Việt Nam là quang vinh
muôn năm
và chủ nghĩa cộng sản là thiên đường nơi trần thế. Thật may thay! Trong
kỷ nguyên
bùng nổ thong tin này tất cả những luận điệu tuyên truyền bịp bợm, nhồi
sọ của
cộng sản đã không còn tác dụng nữa.
Gần đây
thôi, vào ngày 04 tháng 02 vừa qua một tòa án của cộng sản Việt Nam tại Phú Yên
đã tuyên phạt mức án lên đến 299 năm tù giam cho 22 người yêu nước mà không yêu
chế độ cộng sản. Và trước đó chưa lâu, vào ngày 09 tháng 01 năm 2013, một tòa án
khác của cộng sản Việt Nam cũng đã tuyên phạt 120 năm tù cho 14 thanh niên Công
Giáo và Tin Lành tại Nghệ An cũng vì tội yêu nước mà không yêu chế độ cộng sản.
Bởi ngay từ khi mới ra đời và cướp được quyền cai trị đất nước từ chính phủ Quốc
Gia, Hồ Chí Minh và tập đoàn cộng sản đã áp đặt một khái niệm mới về lòng yêu
nước lên trên cả xã hội miền Bắc lúc bấy giờ, rằng yêu nước phải gắn liền với
yêu Chủ Nghĩa Xã Hội, yêu nước là phải yêu chế độ cộng sản và yêu con người cộng
sản. Và những kẻ thừa hành luật pháp của cộng sản Việt Nam đã suy diễn ra thêm
rằng “Kẻ nào không yêu chế độ cộng sản là không yêu nước, kẻ nào chống chế độ cộng
sản là chống lại nhân dân, là phản quốc”: Thật là trân tráo hết chổ nói. Bởi Hồ
Chí Minh cùng các lãnh đạo khác của chế độ cộng sản muốn ăn cứt thì cứ tùy tiện
mà ăn, sao lại bắt nhân dân cả miền Bắc phải cùng ăn cứt suốt một thời gian dài
như thế và nay lại muốn buộc cả dân tộc Việt Nam cùng phải ăn cứt? “Không ăn cứt
cùng với nhà cầm quyền cộng sản là phản động, là âm mưu lật đổ chính quyền nhân
dân” một luận điệu trơ tráo không thể nào trơ tráo hơn của cộng sản đã không
còn khủng bố được tinh thần của những người yêu nước cũng như không lừa bịp được
công luận quốc tế, đó là lý do mà cộng sản buộc phải cúi đầu trước người hùng LÊ
CÔNG ĐỊNH và buộc phải trả tự do cho anh trước thời hạn.
Chúng ta
có quyền lạc quan rằng sau Luật sư LÊ CÔNG ĐỊNH sẽ còn nhiều người yêu nước nữa
cũng sẽ được nhà cầm quyền cộng sản trả tự do trước thời hạn, nhưng không phải
vì chính sách nhân đạo hay khoan hồng của đảng và nhà nước, như luận điệu tuyền
truyền của chế độ cộng sản, mà đó là áp lực của quốc tế, của lương tri nhân loại,
bởi không thể ép buộc con người ta phải cùng ắn cứt, nhưng người ta cương quyết chối
từ, thì lại quy kết cho người ta tội “tuyên truyền chống nhà nước hay âm mưu lật
đổ chính quyền” như cộng sản vẫn thường làm xưa nay như thế mãi được. Nhất là
trong năm 2013 này, nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam đang tích cực vận động để
được ứng cử vào Hội Đồng Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc thì chắc chắn chúng phải chấp
nhận cúi đầu trước những người yêu nước mà trả tự do trước thời hạn cho họ, như
một động thái để đánh lừa công luận Quốc tế rằng “chúng tôi đã tôn trọng nhân
quyền, chúng tôi không còn vi phạm nhân quyền, không còn đàn áp những người bất
đồng chính kiến hay bắt giam người tùy tiện nữa”.
Cộng sản
việt nam đã từng làm những việc tương tự khi vận động để gia nhập Tổ Chức
Thương Mại Thế Giới WTO vào năm 2006, chúng cũng đã giả vờ buông lỏng tất cả mọi
hoạt động khủng bố hay bắt bớ những tổ chức và cả nhân bất đồng chính kiến, để
đánh lừa công luận quốc tế, cho đến khi được trở thành thành viên chính thức của
WTO vào năm 2007 thì chúng trở lại bắt bớ, xét xử và giam cầm những nhà dân chủ,
những tiếng nói bất đồng chính kiến khốc liệt hơn bao giờ hết.
Nhất định chúng ta không để công luận quốc tế và cả chúng ta nữa
bị mắc lừa cộng sản Việt Nam thêm bất cứ lần nào nữa. Chúng ta vui mừng khi Luật
sư Lê Công Định được trả tự do trước thời hạn và chúng ta cũng vui mừng khi nhiều
người yêu nước khác nữa cũng sẽ được trả tự do trước thời hạn, nhưng chúng ta vẫn tiếp
tục lên tiếng, chúng ta vẫn tiếp tục cảnh báo với cộng đồng quốc tế về những vi
phạm nhân quyền của nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam và chúng ta vẫn tiếp tục
kêu gọi các quốc gia thành viên của Liên Hiệp Quốc tiếp tục tẫy chay Việt Nam, cương
quyết chống đối đến cùng việc Việt Nam ứng cử vào Hội Đồng Nhân Quyền Liên
Hiệp Quốc cho đến khi Việt Nam không còn là một nước theo thể chế cộng sản độc
tài đảng trị. Cộng đồng người Việt Quốc Gia chúng ta sẽ tiếp tục truy tố tội ác diệt
chủng của cộng sản Việt Nam ra trước tòa án Quốc Tế và chúng ta sẽ tiếp tục tranh đấu để Việt Nam sẽ không bao giờ được
trở thành một thành viên của Hội Đồng Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc cho đến khi nào
Việt Nam thực sự triệt để chuyển đổi từ thể
chế chính trị nhất nguyên, độc đảng, không có cạnh tranh trên chính trường hiện
nay, sang thể chế chính trị đa nguyên, đa đảng, có cạnh tranh lành mạnh,
phù hợp với những đòi hỏi chính đáng của Đất nước, trong đó hệ thống Tam Quyền
Lập pháp, Hành pháp và Tư pháp phải được phân lập rõ ràng, phù hợp với các
tiêu chuẩn quốc tế và trải nghiệm của nhân loại qua những nền dân chủ đắt giá
và đầy thành tựu trên toàn thế giới.
Ngày 06 tháng 02 năm 2013
Nguyễn Thu Trâm, 8406
No comments :
Post a Comment